10 lý do để không dùng lò vi sóng
Lò vi sóng là một thiết bị điện tử gia dụng phổ biến trong hầu hết các gia đình. Tuy nhiên bên cạnh những ưu điểm thường đi kèm là những khuyết điểm. Thực hư thế nào thì người tiêu dùng nên tham khảo bài viết dưới đây:
Từ kết luận của Thụy Sĩ, Nga và Đức trong nghiên cứu khoa học lâm sàng, chúng tôi không còn có thể bỏ qua việc lò vi sóng có mặt trong nhà bếp của chúng tôi. Dựa trên nghiên cứu này, chúng tôi kết luậnnhư sau:
1. Tác dụng của thực phẩm được đun bằng lò vi sóng tồn tại lâu dài, vĩnh viễn trong cơ thể con người.
2. Ăn thức ăn được đun bằng lò vi sóng là nguyên nhân gây mất trí nhớ, mất tập trung, tình cảm mất ổn định và giảm trí thông minh.
3. Cơ thể con người có thể không chuyển hóa sản phẩm được tạo ra trong thực phẩm được đun bằng lò vi sóng.
4. Việc tạo ra hormone nam và nữ bị chặn lại hoặc biến đổi vì liên tục ăn các loại thực phẩm được đun bằng lò vi sóng.
5. Thực phẩm lò vi sóng gây ra ung thư dạ dày và đường ruột [u]. Đó là lý do tỷ lệ ung thư ruột kết ở Mỹ tăng lên nhanh chóng.
6. Các khoáng chất, vitamin, và chất dinh dưỡng của tất cả các thực phẩm được đun bằng lò vi sóng giảm đi hoặc thay đổi, cơ thể con người không hoặc được hưởng lợi rất ít do cơ thể không tiêu hóa được các hợp chất thay đổi.
7. Các khoáng chất trong rau quả bị thay đổi thành các gốc tự do ung thư khi được nấu chín trong lò vi sóng.
8. Liên tục ăn thức ăn chế biến từ một lò vi sóng gây ra thiệt hại lâu dài vĩnh viễn cho não do liên tục phát ra xung điện trong não .
9. Ăn lâu dài thực phẩm được đun bằng lò vi sóng sẽ tạo ra các tế bào ung thư trong máu.
10. Ăn liên tục thực phẩm được đun bằng lò vi sóng sẽ làm yếu hệ thống miễn dịch do thay đổi tuyến bạch huyết và huyết thanh.
Bạn đã vứt lò vi sóng của bạn đi chưa? Sau khi vứt nó đi, bạn có thể sử dụng một lò nướng bánh mỳ để thay thế. Nó hoạt động tốt và nhanh chóng. Việc sử dụng truyền vi sóng nhân tạo để kiểm soát tâm lý, hay còn gọi là “tẩy não”, cũng đã được chứng minh. Chúng tôi đang cố gắng để có được bản sao các tài liệu nghiên cứu Nga của năm 1970, kết quả được tiến sĩ Luria và Perov viết trong đó trình bày cụ thể các thí nghiệm lâm sàng của họ trong lĩnh vực này.